Bi Kịch Của Vị Hoàng Đế Cuối Cùng Trên Xứ Sở Kim Tự Tháp

d0174 22 4a10dfb0

Cung điện Mùa Đông, nơi chứng kiến biết bao thăng trầm của triều đại Muhammad Ali.

Bầu trời Alexandria ngày 11/2/1920 như bừng sáng bởi tiếng đại bác chào mừng vị hoàng tử vừa ra đời – Muhammad Faruq, con trai trưởng của Hoàng đế Ai Cập và Sudan Fuad I và Hoàng hậu Nazellie. Niềm vui sướng của bậc đế vương có người nối dõi thể hiện qua đại tiệc linh đình kéo dài ba ngày đêm, kèm theo đó là sắc phong cho hoàng tử bé nhỏ danh hiệu Thế tử Sudan. Năm 1922, khi Fuad I tự xưng là Quốc vương Ai Cập, Muhammad Faruq nghiễm nhiên trở thành Thái tử, mang danh hiệu cao quý “Hoàng thân Said”.

Tuổi Thơ Dưới Bóng Hoàng Gia Và Hành Trình Trở Thành “Tên Trộm Thành Cairo”

Năm tuổi, Muhammad Faruq bắt đầu được tiếp cận với con chữ. Mong muốn con trai trở thành một vị vua anh minh, tài đức vẹn toàn, Quốc vương Fuad I đã gửi con trai sang Anh du học khi cậu mới 14 tuổi. Tuy nhiên, thoát khỏi sự quản thúc của cha, người thừa kế ngai vàng Ai Cập lại sa vào con đường ăn chơi sa đọa. Cuộc sống của Faruq khi ấy là những cuộc săn bắn, cờ bạc thâu đêm suốt sáng và những cuộc tình chớp nhoáng. Trong vòng hai năm ngắn ngủi tại Anh quốc, vị hoàng tử trẻ tuổi thay bạn gái như thay áo, bất chấp việc bản thân chỉ là một thiếu niên.

Tháng 5/1936, Quốc vương Fuad I đột ngột qua đời, Muhammad Faruq lên ngôi khi mới 16 tuổi, trở thành Hoàng đế Faruq I, người nắm giữ khối tài sản khổng lồ gồm 100 triệu USD, 200 chiếc xe hơi và 75.000 mẫu đất. Ba năm sau, ông kết hôn với tiểu thư Farida Favzira trong một lễ cưới xa hoa bậc nhất. Song, cuộc hôn nhân ấy không thể nào ngăn cản lối sống buông thả của vị vua trẻ tuổi.

Ngoài thú vui xa xỉ, Faruq còn nổi tiếng là một “Đại vị vương” với khả năng ăn uống đáng kinh ngạc. Mỗi bữa ăn của ông có thể tiêu tốn tới 40 con chim cút hoặc 7 đĩa cơm rang lớn, chưa kể tới hàng chục chai bia. Không chỉ ăn nhiều, Faruq còn nghiện cờ bạc. Từng có lần, ông “giao lưu” với bộ môn đỏ đen này suốt 7 tiếng đồng hồ, dẫn đến kết quả là “bay hơi” 150.000 USD.

Thói xấu khác người nhất của vị vua này là niềm đam mê… ăn trộm. Faruq từng bí mật đưa một tên trộm móc túi chuyên nghiệp trong tù ra ngoài để học nghề. Sau khi đã lĩnh hội được “tinh hoa” của gã trộm, ông ta liền phóng thích hắn như một lời cảm ơn, bất chấp sự phản đối kịch liệt từ các quan trong triều.

Kể từ đó, các buổi dạ hội sang trọng trở thành “sân khấu” lý tưởng để Faruq trổ tài móc túi. Nạn nhân của ông không ai khác chính là giới quý tộc Ai Cập. Sự việc chỉ bị phơi bày khi Faruq “vô tình” lấy mất chiếc đồng hồ quả quýt của Thủ tướng Anh Winston Churchill tại Hội nghị Cairo năm 1943.

Bi Kịch Gia Đình Và Cái Kết Cho Một Triều Đại

Hoàng hậu Farida Favzira rốt cuộc cũng không thể cam chịu người chồng trụy lạc. Bà quyết định ly hôn vào năm 1948, sau khi đã sinh cho Faruq ba cô con gái.

Hoàng hậu Farida và ba người con gái của bà với Quốc vương Farouk.

Năm 1951, Faruq kết hôn với Narriman Sadeg, một cô gái 16 tuổi có nhan sắc chim sa cá lặn. Đám cưới được tổ chức vô cùng xa hoa, tiêu tốn của quốc gia một khoản tiền khổng lồ.

Dưới triều đại của Faruq, Ai Cập chìm sâu vào khủng hoảng. 16 năm trị vì của ông là chuỗi ngày tháng ăn chơi trụy lạc, không màng chính sự. Cuối cùng, ngày 26/7/1952, nhóm sĩ quan tự do do Gamal Abdel Nasser lãnh đạo đã bao vây Cung điện Mùa Đông, buộc Faruq phải thoái vị, nhường ngôi cho con trai 6 tháng tuổi là Ahmad Fu’ad.

Faruq cùng người vợ thứ hai và con trai nhỏ phải lưu vong sang Hy Lạp và Italia. Ông mang theo 38 thùng rượu Champagne cùng rất nhiều vàng bạc châu báu. Số của cải còn lại trong các tài khoản ngân hàng đều bị tịch thu.

Quốc vương Farouk và Hoàng hậu Narriman Sadeg trong một sự kiện.

Năm 1954, Narriman kiên quyết ly hôn với Faruq. Vị vua mất ngôi cố gắng tìm kiếm hạnh phúc mới nhưng không thành. Ông qua đời vào năm 1965 ở tuổi 45 trong một nhà hàng tại Roma sau khi ăn một bữa tối thịnh soạn. Cái chết của Faruq đến nay vẫn là một ẩn số, nhiều người tin rằng ông bị đầu độc bởi các đặc vụ Ai Cập.

Năm 1953, chế độ quân chủ Ai Cập chính thức bị lật đổ. Ahmad Fu’ad, vị vua chưa một ngày được làm vua, sống một cuộc đời ẩn dật và mất trong quên lãng. Còn Narriman Sadeg, vị hoàng hậu cuối cùng của Ai Cập, trở về quê hương và qua đời vào năm 2005 ở tuổi 71.

Câu chuyện về cuộc đời của vị hoàng đế cuối cùng trên xứ sở Kim tự tháp là bài học nhãn tiền về sự suy vong của một triều đại khi người đứng đầu chỉ biết đến thú vui xa hoa mà quên đi trách nhiệm với đất nước.

Bài viết thực hiện bởi Khám Phá Lịch Sử

Đội ngũ biên tập viên tại khamphalichsu.com là những người đam mê lịch sử, đặc biệt là lịch sử Việt Nam. Chúng tôi không chỉ có kiến thức sâu rộng về các sự kiện và nhân vật quan trọng mà còn luôn tìm kiếm những góc nhìn mới mẻ và độc đáo để mang đến cho độc giả. Mỗi thành viên trong đội ngũ đều tâm huyết với công việc nghiên cứu và biên soạn nội dung, giúp tạo ra những bài viết chất lượng, truyền tải thông tin chính xác và hấp dẫn. Chúng tôi mong muốn mang lại cho độc giả những trải nghiệm học hỏi thú vị, góp phần làm sáng tỏ quá trình hình thành và phát triển của lịch sử đất nước.

Bạn đã đọc chưa?