Mở đầu
Cuộc Chiến tranh Iran-Iraq (1980-1988) không chỉ là cuộc đối đầu quân sự đẫm máu, mà còn là bàn cờ phức tạp của các hoạt động tình báo và các thỏa thuận bí mật. Giữa tâm điểm của những âm mưu và toan tính, mối quan hệ hợp tác tình báo giữa Cộng hòa Liên bang Đức (Tây Đức) và Iraq nổi lên như một chương đen tối, hé lộ những bí mật động trời về động cơ chính trị và tham vọng quyền lực.
Nội dung
Khởi nguồn của sự hợp tác
Hình ảnh: Saddam Hussein (trái) và Klaus Kinkel (phải)
Mối quan hệ hợp tác tình báo Đức-Iraq bắt đầu từ năm 1979, khi Klaus Kinkel, Cục trưởng Cục Tình báo Liên bang Tây Đức (BND), cùng Tiến sĩ Heinrich Boge, quan chức cấp cao Bộ Nội vụ, đến Baghdad. Chuyến thăm diễn ra trong bối cảnh Saddam Hussein, tân Tổng thống Iraq, đang khẳng định vị thế và mong muốn thoát khỏi sự lệ thuộc vào Liên Xô. Sự chống cộng quyết liệt của Saddam và mong muốn thiết lập quan hệ với phương Tây đã tạo tiền đề cho sự hợp tác.
Ngay từ đầu, mục tiêu của hai bên đã rất rõ ràng. Iraq khao khát có được thiết bị gián điệp, công nghệ tiên tiến và được huấn luyện bởi BND, trong khi Tây Đức muốn thiết lập mạng lưới tình báo ở Trung Đông và thu thập thông tin về các tổ chức khủng bố như Tổ chức Giải phóng Palestine (PLO) và Phái Hồng quân (RAF).
Thỏa thuận bí mật và những món quà chết chóc
Đầu thập niên 1980, BND cử trạm trưởng đầu tiên đến Baghdad, chính thức hóa mối quan hệ. Iraq nhận được thiết bị gián điệp từ công ty Telemit của Đức, các sĩ quan Iraq được đào tạo tại các trường của BND. Đổi lại, Tây Đức được hưởng lợi từ mối quan hệ với cường quốc Trung Đông và thông tin tình báo quý giá.
Năm 1982, chuyến thăm của Saadun Shaker, Bộ trưởng Nội vụ Iraq, đến Tây Đức đánh dấu một bước ngoặt. Shaker, người đứng đầu Tổng cục An ninh Iraq, đã gặp gỡ Kinkel và đạt được thỏa thuận đào tạo đặc nhiệm Iraq. Hợp đồng bí mật được ký kết với chuyên gia Ludwig Heerwagen của GSG9, đơn vị chống khủng bố Đức, bao gồm cả việc vận chuyển vũ khí từ Heckler & Koch sang Iraq.
Mạng lưới gián điệp và đàn áp tàn bạo
Mô tả hình ảnh
Trong khi Tây Đức chìm trong ảo tưởng về lợi ích kinh tế và chính trị, Mukhabarat, cơ quan tình báo của Iraq, đã thiết lập mạng lưới gián điệp tinh vi tại Đức. Mukhabarat hoạt động dựa trên ba trụ cột: sĩ quan liên lạc hợp tác với BND, sĩ quan trạm hợp pháp hoạt động dưới vỏ bọc ngoại giao, và sĩ quan trạm phi pháp hoạt động bí mật.
Mục tiêu của Mukhabarat là theo dõi, đàn áp và bịt miệng các nhóm đối lập Iraq ở nước ngoài, đặc biệt là người Kurd và người Shia. Họ thu thập thông tin, bắt cóc, thậm chí ám sát những người bất đồng chính kiến, gieo rắc nỗi sợ hãi và đàn áp tàn bạo.
Bài học lịch sử
Mối quan hệ hợp tác tình báo Đức-Iraq trong thời kỳ Chiến tranh Iran-Iraq là minh chứng rõ ràng cho việc theo đuổi lợi ích quốc gia mù quáng có thể dẫn đến hậu quả tai hại. Việc Tây Đức cung cấp thông tin tình báo, đào tạo và vũ khí cho chế độ độc tài của Saddam Hussein đã gián tiếp tiếp tay cho các hành vi vi phạm nhân quyền và gieo rắc bất ổn trong khu vực.
Bài học lịch sử này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc cân nhắc kỹ lưỡng các khía cạnh đạo đức và nhân quyền trong chính sách đối ngoại, đồng thời cảnh báo về những nguy cơ tiềm ẩn khi hợp tác với các chế độ độc tài.