Đêm khuya, màn đêm tĩnh mịch bao trùm Seoul, cũng là lúc vị Tổng thống trẻ tuổi Park Chung Hee trằn trọc với biết bao suy tư. Bài viết “Con đường của Quốc gia chúng ta” ra đời tháng 2/1962, không chỉ là lời tự sự, mà còn là lời gan ruột của một người con đất Hàn, đau đáu trước vận mệnh dân tộc.
Bước lên vũ đài chính trị sau cuộc đảo chính 16/5/1961, Park Chung Hee đối mặt với một đất nước ngổn ngang trăm bề. Nền kinh tế kiệt quệ, tham nhũng tràn lan, đói nghèo bủa vây, xã hội Hàn Quốc khi ấy chẳng khác nào một “căn nhà bị chôm chỉa” hay “công ty bên bờ vực phá sản”. Cảm giác nặng nề như chính di sản lịch sử dân tộc đang đè nặng lên vai, cản trở bước tiến của đất nước. 17 năm sau ngày giải phóng, hai chế độ suy tàn đã đẩy Hàn Quốc vào vòng xoáy khủng hoảng.
Nhưng trong đêm đen ấy, vị Tổng thống vẫn ấp ủ hy vọng về một cuộc hồi sinh. Phải chăng không có cách nào để “cải tạo” tâm lý dân tộc, để xây dựng một nhà nước phúc lợi, dân chủ và thịnh vượng? Liệu có thể thực hiện một “cuộc cách mạng con người”, để người dân Hàn Quốc từ bỏ thói hư tật xấu, chung tay xây dựng đất nước giàu mạnh? Niềm tin mãnh liệt về một con đường tươi sáng cho dân tộc đã thôi thúc ông tìm kiếm giải pháp.
Park Chung Hee hiểu rằng, cách mạng chỉ là bước khởi đầu, giống như một cuộc đại phẫu loại bỏ bệnh tật. Để hồi phục thực sự, Hàn Quốc cần được “giữ vệ sinh” và “khôi phục thể trạng”, cần một con đường đúng đắn để từng bước “cải lão hoàn đồng”.
Từ trong những dòng suy tư về quá khứ và tương lai đất nước, những ý tưởng đầu tiên về con đường phát triển cho Hàn Quốc dần hình thành trong tâm trí Park Chung Hee.
Thứ nhất, thanh lọc những di sản tiêu cực từ quá khứ, xóa bỏ hệ lụy của chế độ Yi và tâm lý nô lệ từ thời kỳ thuộc địa Nhật Bản. Chỉ khi xây dựng được một nền tảng đạo đức quốc gia vững chắc, cuộc “cách mạng con người” mới có thể thành công.
Thứ hai, giải phóng đất nước khỏi đói nghèo. Phát triển nông nghiệp theo mô hình Đan Mạch, chấm dứt tình trạng nghèo đói triền miên ở nông thôn chính là chìa khóa then chốt. Kế hoạch 5 năm đầu tiên về phát triển kinh tế ra đời, với mục tiêu xóa bỏ đói nghèo, tạo nền tảng cho một nhà nước công nghiệp hiện đại. “Thần kỳ sông Hàn” – giấc mơ về một quốc gia thịnh vượng, tự do và tự chủ về kinh tế bắt đầu được ươm mầm từ đây.
Thứ ba, xây dựng một nền dân chủ lành mạnh phù hợp với điều kiện thực tế của Hàn Quốc, thay vì sao chép một cách máy móc từ phương Tây. Bài học đắt giá từ sự thất bại của nền dân chủ du nhập cho thấy, tinh thần tự chủ của người dân chính là nền tảng cho một nền “chính phủ do dân” thực sự.
Park Chung Hee khao khát một thế hệ chính trị gia trẻ tuổi, có tâm, có tầm, đủ năng lực và bản lĩnh để lãnh đạo đất nước. Ông tin rằng, “cuộc cách mạng con người” phải bắt đầu từ chính sự thay đổi trong giới tinh hoa.
Nhìn nhận thời cuộc là “thời đại thức tỉnh của các quốc gia lạc hậu”, Park Chung Hee ý thức rõ cơ hội vàng để Hàn Quốc thực hiện một cuộc phục hưng vĩ đại. Lựa chọn đúng đắn vào thời khắc lịch sử này sẽ quyết định vận mệnh của cả dân tộc.
“Con đường của Quốc gia chúng ta” khép lại, nhưng những trăn trở của Park Chung Hee vẫn còn nguyên giá trị. Lịch sử đã chứng minh, con đường mà ông lựa chọn cho Hàn Quốc là đúng đắn. Từ đống tro tàn chiến tranh, Hàn Quốc đã vươn mình trỗi dậy, trở thành một trong những con rồng kinh tế hàng đầu châu Á.