Bài viết này đào sâu vào tội ác diệt chủng của Đức Quốc xã dưới thời Adolf Hitler, một chương đen tối trong lịch sử nhân loại. Không chỉ dừng lại ở tham vọng bá quyền và chiến tranh xâm lược, chế độ phát xít Đức còn gây ra tội ác diệt chủng có hệ thống, nhắm vào các nhóm người bị coi là “hạ đẳng” dựa trên quan điểm chủng tộc méo mó của Hitler.
Nội dung
Quan điểm chủng tộc bệnh hoạn của Hitler
Trung tâm của hệ tư tưởng phát xít Đức là niềm tin lệch lạc về sự ưu việt của chủng tộc Aryan (tức người Đức). Hitler tin rằng người Đức là chủng tộc thượng đẳng, có sứ mệnh thống trị thế giới, trong khi các nhóm người khác, đặc biệt là người Do Thái, người Gypsy và người Slav, bị coi là “hạ đẳng”, cần bị loại bỏ để tạo không gian sống cho người Aryan. Quan điểm bệnh hoạn này là nền tảng cho tội ác diệt chủng sau này. Ngay từ năm 1933, hàng ngàn trẻ em khuyết tật đã bị sát hại bằng thuốc độc. Tiếp theo đó, chương trình T-4 được triển khai, sử dụng khí CO để giết hại hàng chục nghìn người khuyết tật về trí tuệ và tâm thần. Sự tàn bạo này chỉ là màn dạo đầu cho tội ác diệt chủng quy mô lớn hơn nhắm vào người Do Thái.
Hình ảnh minh họa về nạn diệt chủng Holocaust
Cuộc đàn áp và diệt chủng người Do Thái
Người Do Thái, một cộng đồng đã sống ở Đức từ nhiều thế kỷ, trở thành mục tiêu chính của sự căm ghét và đàn áp của Đức Quốc xã. Hitler đổ lỗi cho người Do Thái về mọi vấn đề của nước Đức, từ chủ nghĩa tư bản đến mại dâm. Một loạt luật lệ phân biệt chủng tộc được ban hành, tước bỏ quyền công dân và tách biệt người Do Thái khỏi xã hội Đức. Việc tịch thu tài sản, tẩy chay kinh tế, và bạo lực thể xác trở thành cơm bữa. “Đêm Kinh hoàng” (Kristallnacht) vào tháng 11 năm 1938 đánh dấu sự leo thang của bạo lực chống Do Thái, với hàng trăm cửa hiệu, đền thờ, và nhà của người Do Thái bị phá hủy.
Sự bùng nổ Chiến tranh Thế giới thứ hai mở đường cho giai đoạn tàn bạo nhất của Holocaust. Với việc chiếm đóng Ba Lan, Đức Quốc xã bắt đầu xây dựng các trại tập trung, ban đầu dùng để giam giữ, sau đó trở thành những nhà máy giết người. Cuộc xâm lược Liên Xô càng đẩy mạnh quá trình diệt chủng. Các Einsatzgruppen, đội hành quyết lưu động của SS, tàn sát hàng loạt người Do Thái và thường dân. Phương pháp giết người hàng loạt bằng khí độc được áp dụng tại các trại tập trung như Belzec, Treblinka, Sobibor và Auschwitz, cướp đi sinh mạng của hàng triệu người Do Thái.
Nạn nhân khác của Đức Quốc xã
Bên cạnh người Do Thái, Đức Quốc xã cũng nhắm mục tiêu vào các nhóm người khác. Hàng trăm nghìn người Gypsy bị giết hại trong các trại tập trung dựa trên cáo buộc vô căn cứ về sự “kém cỏi” về mặt chủng tộc. Người Slav, đặc biệt là người Ba Lan, cũng là nạn nhân của chính sách diệt chủng của Đức Quốc xã. Hàng triệu người Ba Lan bị giết hại, bị trục xuất khỏi nhà cửa, và bị bắt làm nô lệ. Các tầng lớp trí thức Ba Lan, bao gồm nhà báo, bác sĩ, luật sư, và giáo sư, bị nhắm mục tiêu đặc biệt vì Đức Quốc xã lo sợ họ sẽ lãnh đạo phong trào kháng chiến.
Kết luận
Tội ác diệt chủng của Đức Quốc xã là một vết nhơ không thể xóa nhòa trong lịch sử nhân loại. Nó nhắc nhở chúng ta về hậu quả khủng khiếp của chủ nghĩa phân biệt chủng tộc, sự cuồng tín và tham vọng bá quyền. Bài học từ Holocaust và các tội ác khác của Đức Quốc xã vẫn còn nguyên giá trị cho đến ngày nay, kêu gọi chúng ta đấu tranh chống lại mọi hình thức phân biệt đối xử và bất công, bảo vệ nhân quyền và phẩm giá con người.
Tài liệu tham khảo
- The Holocaust: A New History, Laurence Rees, 2017.
- Ordinary Men: Reserve Police Battalion 101 and the Final Solution in Poland, Christopher R. Browning, 1992.