Thế kỷ 15, khi Kim Trướng Hãn quốc hùng mạnh một thời tan rã, từ đống tro tàn đó, một thế lực mới trỗi dậy: Crimea Hãn quốc. Dưới sự lãnh đạo của Haci I Giray, hậu duệ của dòng máu Thành Cát Tư Hãn, bán đảo Crimea trở thành căn cứ địa cho một đế chế mới, tuy nhỏ bé hơn nhưng không kém phần tàn bạo. Lãnh thổ của họ trải dài trên bán đảo và vùng thảo nguyên bao la, ngoại trừ một số thành phố ven biển như Kaffa, thuộc địa của Cộng hòa Genoa.
Nội dung
- Nỗi Kinh Hoàng Từ Phương Nam: Cuộc Sống Và Cái Chết Dưới Lưỡi Kiếm Tatar
- Bên Trong Những Đoàn Quân Du Mục: Chiến Thuật Và Sự Tàn Bạo
- Lá Chắn Cho Một Đế Chế: Nước Nga Và Cuộc Chiến Phòng Thủ Biên Giới
- Cuộc Lột Xác Của Gấu Nga: Từ Lạc Hậu Đến Hiện Đại
- Bình Minh Cho Nước Nga: Cuộc Thôn Tính Crimea Và Sự Kết Thúc Của Một Thời Kỳ
Năm 1475, đế chế Ottoman trỗi dậy mạnh mẽ, dưới sự chỉ huy của Gedik Ahmet Pasha, đã tấn công và chiếm đóng Crimea. Các thuộc địa của người Genoa bị xóa sổ, Meñli I Giray, con trai của Haci I Giray bị bắt giữ. Sau ba năm bị giam cầm, Meñli I Giray chấp nhận thần phục Ottoman, đổi lại ông ta được trả tự do và Crimea Hãn quốc trở thành một chư hầu của đế chế hùng mạnh này.
Nỗi Kinh Hoàng Từ Phương Nam: Cuộc Sống Và Cái Chết Dưới Lưỡi Kiếm Tatar
Sự sụp đổ của các thuộc địa Genoa đã khiến giới quý tộc Crimea mất đi nguồn thu chính từ việc cho thuê đất. Nền kinh tế Hãn quốc rơi vào khủng hoảng, buộc họ phải tìm kiếm nguồn thu mới. Và họ đã chọn cách thức của tổ tiên mình: những cuộc đột kích cướp bóc và bắt giữ nô lệ.
Ba Lan – Litva và Muscovy, tiền thân của nước Nga ngày nay, trở thành mục tiêu chính cho những cuộc tấn công tàn bạo này. Mỗi năm, hàng vạn người dân vô tội bị bắt cóc và đưa về Crimea để bán làm nô lệ, mang lại lợi nhuận khổng lồ cho giới quý tộc Tatar. Ước tính từ năm 1468 đến 1694, khoảng 2 triệu người Nga, Ukraina và Ba Lan đã chịu chung số phận bi thảm này.
Đối với người dân Nga, nỗi kinh hoàng mang tên Tatar trở thành một phần của cuộc sống. Mỗi mùa hè, khi những cánh đồng lúa chín vàng cũng là lúc những đám mây đen kỵ binh Tatar tràn qua biên giới. Họ tàn phá làng mạc, cướp bóc tài sản và bắt giữ tất cả những ai không kịp chạy trốn.
Bên Trong Những Đoàn Quân Du Mục: Chiến Thuật Và Sự Tàn Bạo
Vùng đất giữa Crimea và Nga là một thảo nguyên rộng lớn, bằng phẳng, chỉ có dòng sông Oka là ranh giới tự nhiên ngăn cách hai thế lực. Người Tatar, với lợi thế về kỵ binh cơ động, đã biến vùng đất này thành sân khấu cho những cuộc tấn công chớp nhoáng và tàn bạo.
Chiến thuật của người Tatar dựa vào sự cơ động và hiểu biết địa hình. Họ chia thành nhiều nhóm nhỏ, liên tục quấy rối biên giới, thu hút sự chú ý của quân đội Nga. Một khi đã xác định được điểm yếu, một lực lượng lớn sẽ bất ngờ tập kích, tàn phá và rút lui trước khi quân Nga kịp phản ứng.
Kaffa, thành phố cảng sầm uất do Ottoman kiểm soát, trở thành trung tâm buôn bán nô lệ lớn nhất khu vực. Tại đây, những người bị bắt giữ bị đối xử không khác gì súc vật. Họ bị trói, xích lại, đánh đập và vận chuyển bằng đường bộ tới Kaffa. Những người già yếu, ốm đau bị giết chết không thương tiếc.
Trong những khu chợ nô lệ, những thân phận con người bị mua bán, định giá như những món hàng. Những cô gái trẻ đẹp trở thành món hàng đắt giá, bị đem bán cho những kẻ lắm tiền nhiều của, số phận của họ sau đó là những chuỗi ngày tăm tối.
Lá Chắn Cho Một Đế Chế: Nước Nga Và Cuộc Chiến Phòng Thủ Biên Giới
Nước Nga, đối mặt với mối đe dọa thường trực từ phía nam, đã phải tìm mọi cách để bảo vệ người dân và lãnh thổ. Từ thế kỷ 16, dưới thời Sa hoàng Ivan Bạo chúa, một hệ thống phòng thủ biên giới quy mô lớn bắt đầu được xây dựng.
Hàng trăm km tường thành, pháo đài, hàng rào và chướng ngại vật được dựng lên dọc theo sông Oka, tạo thành một bức tường thành vững chắc ngăn chặn những cuộc tấn công của kỵ binh Tatar.
Việc xây dựng và duy trì hệ thống phòng thủ này đòi hỏi một lượng lớn nhân lực, vật lực và tiền bạc. Nó là một gánh nặng lớn cho nền kinh tế Nga, nhưng lại là điều bắt buộc phải làm để bảo vệ đất nước và người dân.
Tuyến phòng thủ Belgorod, được xây dựng vào những năm 1630-1650, là một ví dụ điển hình. Với chiều dài hơn 600 km, bao gồm các pháo đài, hàng rào, hệ thống hào nước và các chướng ngại vật tự nhiên, nó đã làm nên một tuyến phòng thủ vững chắc, ngăn chặn hiệu quả các cuộc đột kích của người Tatar.
Cuộc Lột Xác Của Gấu Nga: Từ Lạc Hậu Đến Hiện Đại
Sự xuất hiện của Pyotr Đại đế đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong lịch sử Nga. Quyết tâm hiện đại hóa đất nước, ông đã tiến hành một cuộc cải cách toàn diện, trong đó quân đội là ưu tiên hàng đầu.
Pyotr Đại đế hiểu rõ, để chấm dứt nỗi kinh hoàng Tatar, Nga phải xây dựng một quân đội mạnh mẽ, hiện đại và chuyên nghiệp hơn. Ông học hỏi từ các nước phương Tây, tuyển dụng các chuyên gia nước ngoài, đầu tư vũ khí, trang bị và chú trọng đào tạo binh sĩ.
Kết quả là một quân đội Nga hoàn toàn mới ra đời: lính tráng được huấn luyện bài bản, trang bị vũ khí hiện đại, kỷ luật chặt chẽ và chiến đấu hiệu quả hơn hẳn trước kia.
Bình Minh Cho Nước Nga: Cuộc Thôn Tính Crimea Và Sự Kết Thúc Của Một Thời Kỳ
Năm 1735, chiến tranh giữa Nga và Ottoman bùng nổ, kéo theo cả Crimea Hãn quốc vào cuộc chiến. Lần này, người Nga không chỉ đứng vững phòng thủ mà còn tấn công quyết liệt.
Dưới sự chỉ huy của những vị tướng tài ba như Christoph von Münnich và Peter von Lacy, quân đội Nga đã giành được nhiều thắng lợi quan trọng. Họ chiếm được pháo đài Perekop, cửa ngõ vào bán đảo Crimea, và chiếm đóng thủ đô Bakhchysarai.
Tuy nhiên, do dịch bệnh hoành hành và hậu cần thiếu thốn, người Nga buộc phải rút lui. Tuy vậy, chiến dịch này đã chứng tỏ sức mạnh mới của quân đội Nga và làm lung lay nghiêm trọng nền tảng quyền lực của Crimea Hãn quốc.
Năm 1774, sau một cuộc chiến tranh khác, Ottoman bị đánh bại hoàn toàn và phải ký hiệp ước công nhận Crimea Hãn quốc độc lập. Trên thực tế, Crimea lúc này đã nằm trong vùng ảnh hưởng của Nga.
Năm 1783, Nữ hoàng Ekaterina II chính thức sáp nhập Crimea vào đế quốc Nga, chấm dứt hoàn toàn mối đe dọa từ những cuộc đột kích của người Tatar. Một thời kỳ đen tối đã khép lại, mở ra một chương mới cho lịch sử Nga và bán đảo Crimea.