Hàn Quốc, một quốc gia được biết đến với sự phát triển kinh tế thần kỳ và nền văn hóa K-pop sôi động, lại ẩn chứa những góc khuất đen tối trong lịch sử của mình. Trong khi Bắc Triều Tiên thường xuyên bị lên án về vấn đề nhân quyền, thì những vi phạm nhân quyền nghiêm trọng tại Hàn Quốc lại ít được nhắc đến. Dù một số sự kiện như Thảm sát Kwangju được ghi nhớ, đó chỉ là một phần nhỏ của bức tranh toàn cảnh. Bài viết này sẽ đào sâu vào những chương đen tối trong lịch sử Hàn Quốc, đặc biệt là trường hợp của trại giam “Ngôi nhà Anh em” và đặt nó trong bối cảnh lịch sử rộng lớn hơn.
Nội dung
“Ngôi nhà Anh em”: Địa Ngục Trần Gian Tại Busan
Năm 1988, một sự thật kinh hoàng được phơi bày tại trại giam “Ngôi nhà Anh em” ở Busan. Nơi đây, được ngụy trang dưới danh nghĩa là nơi cưu mang người vô gia cư, trẻ em lang thang và người khuyết tật, thực chất là một địa ngục trần gian, nơi hàng ngàn người đã bị giam giữ, tra tấn, cưỡng hiếp và sát hại trong suốt hơn một thập kỷ, từ năm 1975 đến 1988. Một phần động cơ đằng sau sự tàn bạo này là nỗ lực “làm sạch” hình ảnh đô thị của Hàn Quốc trước thềm Thế vận hội Seoul năm 1988.
Hình: Trẻ em tại trại Brother Home. Nguồn: Japan Times.
“Ngôi nhà Anh em” chỉ là một trong 36 trại giam tương tự trên khắp đất nước, giam giữ khoảng 16.000 người vào năm 1986. Riêng tại “Ngôi nhà Anh em”, có khoảng 4.000 tù nhân. Theo điều tra của Associated Press, ít nhất 513 người đã chết tại đây từ năm 1975 đến 1986, nhưng con số thực tế có thể còn cao hơn nhiều.
Điều đáng phẫn nộ hơn là sự bao che của chính quyền. Thị trưởng Busan lúc bấy giờ, Kim Jooho, đã tìm cách can thiệp để bảo vệ giám đốc trại giam, Park Inkeun. Công tố viên trưởng Busan, Park Heetae, người sau này trở thành Bộ trưởng Tư pháp, cũng tìm cách thu hẹp phạm vi điều tra. Cuối cùng, Park Inkeun chỉ bị kết án hai năm rưỡi tù vì tội tham ô và vi phạm các quy định về quản lý đất đai và ngoại hối, trong khi những tội ác thực sự của ông ta vẫn bị chôn vùi. Thậm chí, trước khi bị kết án, Park Inkeun còn được trao tặng hai huy chương quốc gia vì “những thành tích về phúc lợi xã hội”!
Bức Tranh Lớn Hơn Về Sự Im Lặng Và Bao Che
Trường hợp của “Ngôi nhà Anh em” chỉ là một ví dụ điển hình cho thái độ mập mờ của chính phủ Hàn Quốc đối với những tội ác trong quá khứ. Trong suốt một thời gian dài, chính quyền đã tìm cách che giấu hoặc lấp liếm những hành động tàn bạo của mình, đặc biệt là những tội ác diễn ra trước và trong Chiến tranh Triều Tiên.
Thảm Sát Trong Chiến Tranh Triều Tiên: Những Vết Thương Chưa Lành
Chiến tranh Triều Tiên không chỉ là cuộc chiến giữa hai miền Nam Bắc, mà còn là cuộc chiến chống lại chính người dân của mình. Hàng chục ngàn người bị nghi ngờ là cộng sản, hay chỉ đơn giản là nằm trong danh sách “đối tượng cần theo dõi”, đã bị tàn sát không thương tiếc. Thảm sát Liên đoàn Bodo, nơi hàng chục ngàn người, thậm chí có ước tính lên đến 100.000 người, bị xử tử vì bị nghi ngờ là “đạo quân thứ năm” nằm vùng, là một minh chứng rõ nét cho sự tàn bạo này.
Trước đó, năm 1948, Thảm sát đảo Jeju đã cướp đi sinh mạng của ít nhất 30.000 người, chiếm khoảng 10% dân số trên đảo. Dù đã có bảo tàng tưởng niệm được xây dựng, ký ức về cuộc thảm sát này vẫn còn là một chủ đề gây tranh cãi. Thái độ của chính quyền đối với sự kiện này cũng thể hiện rõ sự né tránh trách nhiệm.
Sự Thật Và Hòa Giải: Một Hành Trình Gập Ghềnh
Năm 2005, chính phủ của Roh Moo-hyun đã thành lập Ủy ban Sự thật và Hòa giải để điều tra các vụ thảm sát hàng loạt. Tuy nhiên, Ủy ban này không có quyền lực tư pháp và hoạt động của nó liên tục bị cản trở bởi các thế lực bảo thủ. Đến năm 2010, khi nhiệm kỳ của Ủy ban kết thúc, chính phủ của Lee Myung-bak đã từ chối gia hạn hoạt động của ủy ban, một lần nữa cho thấy sự thiếu thiện chí trong việc đối mặt với quá khứ.
Kết Luận: Đối Mặt Với Quá Khứ Để Hướng Tới Tương Lai
Những trang sử đen tối của Hàn Quốc là lời nhắc nhở về sự mong manh của nhân quyền và tầm quan trọng của việc đối mặt với quá khứ. Việc che giấu và lấp liếm sự thật chỉ càng khoét sâu thêm những vết thương lịch sử và cản trở quá trình hòa giải dân tộc. Hàn Quốc cần dũng cảm nhìn thẳng vào quá khứ, thừa nhận những sai lầm và tìm kiếm công lý cho các nạn nhân, để có thể xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn dựa trên nền tảng của sự thật và hòa giải.
Tài liệu tham khảo
- Benjamin Katzeff Silberstein, “South Korea’s dark history still unresolved”, East Asia Forum, 10/05/2016.
- Associated Press (Các bài báo liên quan đến trại giam “Ngôi nhà Anh em”).
- Các báo cáo của Ủy ban Sự thật và Hòa giải Hàn Quốc.