Dược Vương Bồ Tát: Nhân vật giải trừ bệnh tật và khổ đau

Dược Vương Bồ Tát là người đã cam kết cứu giúp mọi bệnh tật của tất cả chúng sinh, suốt từng kiếp đời. Ngài chuyên tâm trong việc tu hành khổ hạnh. Đây là loại khổ hạnh khó nhất để thực hiện, mà không phải ai cũng có thể làm được.

Theo lời Hòa Thượng Tuyên Hóa, Dược Vương Bồ Tát từng là Bồ Tát Nhất Thiết Chúng Sinh Hỷ Kiến. Theo ý nghĩa của tên, đó là Ngài và tất cả chúng sinh kết duyên lành, vì vậy chúng sinh đều hân hoan gặp Ngài. Vị Bồ Tát này đã phát tâm đốt thân để trì báu dường cho Phật. Điều này không phải ai cũng có thể làm được.

Có một số người nghĩ rằng: “Liệu Ngài có biết đau không?” Tôi tin rằng Ngài biết đau. Nhưng Ngài nhẫn thọ, kiên trì đem thân thể cúng dường cho Phật. Tôi lại tin rằng Ngài không biết đau. Vì Ngài đã quên mất thân thể của mình, theo tinh thần tập trung quán tưởng rằng: Thân thể chỉ là sự hòa hợp tạm thời của bốn đại năm uẩn giả. Không có gì đáng ưa thích, vì vậy Ngài không biết đau.

Dù Ngài có biết đau hay không, Ngài đã hy sinh thân để cúng dường Phật, đó là việc cúng dường cao quý nhất. Với lòng từ bi, Ngài giải trừ bệnh tật cho chúng sinh. Vì vậy, tất cả chúng sinh đều hân hoan gặp Ngài. Vì là Bồ Tát Nhất Thiết Chúng Sinh Hỷ Kiến, Ngài vì pháp mà quên mình, từ đó đạt được đức phẩm thông vô ngại và trí huệ.

Dược Vương Bồ Tát trong Kinh Lăng Nghiêm

Kinh Lăng Nghiêm cho biết: Pháp Viên Thông Vị Trần của Dược Vương Bồ Tát là một trong 25 món Viên Thông của bậc Thánh. Do đó, trong Kinh Pháp Hoa, Bồ Tát Tú Vương Hoa bạch Ðức Phật đã nói: “Ðức Thế Tôn! Tôi đã nghe Bồ Tát Dược Vương giảng pháp Viên Thông trong hội Lăng Nghiêm, nhưng không hiểu Ngài đến địa phương Ta Bà như thế nào và có duyên gì. Xin Ðức Thế Tôn từ bi giải thích cho con”.

Ðức Thế Tôn đã trả lời: “Bồ Tát Dược Vương đó đã có sự phát nguyện cứu giúp mọi bệnh tật của tất cả chúng sinh, trong hàng trăm ngàn triệu ức na do tha kiếp, có nhiều sự khổ hạnh khó làm. Ðức Thế Tôn hãy giải thích về việc Bồ Tát Dược Vương tu hành khổ hạnh để mọi người biết”.

Để hiểu về sự phát nguyện của Dược Vương Bồ Tát, ta cần tìm hiểu về Viên Thông Vị Trần trong Kinh Lăng Nghiêm. Sau đó, ta sẽ tìm hiểu về Bồ Tát Bổn Sự của Dược Vương Bồ Tát trong Kinh Pháp Hoa.

Dược Vương Dược Thượng Bồ Tát và Viên Thông Vị Trần

Hai vị Pháp vương tử Dược Vương, Dược Thượng và năm trăm vị Phạm thiên, đứng dậy, đảnh lễ trước chân Phật và nói rằng: “Chúng con đã làm lương y trong thế gian từ thời vô thỉ kiếp đến nay. Miệng chúng con đã nếm hết các loại cỏ cây, đá, kim loại trong cõi Ta Bà. Có đến tám vạn bốn ngàn thứ. Chúng con biết rõ các loại vị đắng, chua, mặn, nhạt, ngọt, cay, cũng như sự hoà hợp và biến đổi sinh ra từ các vị đó. Chúng con biết rõ sự lạnh, sự nóng, sự độc, sự không độc và tử ngọt. Chúng con biết tất cả đó nhờ sự giáo dục của Phật”.

Chúng con nhờ Phật đã phát hiện bản chất của vị trần không phải là không và không phải là có. Không phải là thân tâm và không phải là tách rời thân tâm. Nhờ nhận biết được bản chất của vị trần mà chúng con đã có khai ngộ.

Nhờ sự ấn chứng của Phật, chúng con mang tên là Dược Vương Dược Thượng Bồ Tát. Trong hội này, chúng con là pháp vương tử. Chúng con được truyền pháp trong hàng Bồ Tát. Nay Ðức Phật hỏi về viên thông. Như chỗ chứng ngộ của chúng con, căn nguyên từ vị trần hơn cả.

Dược Vương Bồ Tát Bổn Sự – Kinh Diệu Pháp Liên Hoa

Kinh Diệu Pháp Liên Hoa do Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập Hán dịch và Tỳ Kheo Thích Trí Tịnh Việt dịch.

Lúc đó, ngài Tú Vương Hoa Bồ Tát hỏi Phật rằng: “Thế Tôn! Ngài Dược Vương Bồ Tát cứ đi nơi Ta Bà như thế nào? Thế Tôn! Ngài Dược Vương Bồ Tát đã phải trải qua bao nhiêu nghìn triệu ức na do tha hạnh khổ khó làm? Hay thay là Thế Tôn! Xin Ngài giải thích cho con nghe”.

Ðức Thế Tôn bảo ngài Tú Vương Hoa Bồ Tát rằng: “Thiện nam tử! Bồ Tát Dược Vương đã phát nguyện cứu giúp mọi bệnh tật của tất cả chúng sinh, trong hàng trăm triệu ức na do tha kiếp, có nhiều sự khổ hạnh khó làm. Hãy nói việc tu hành khổ hạnh của Bồ Tát Dược Vương để mọi người biết”.

Kinh này cứu được tất cả chúng sanh, giúp họ thoát khỏi các khổ nạn, mang đến lợi ích cho tất cả chúng sanh. Kinh này đầy đủ những gì mà mọi người mong muốn, như ao nước đầy đủ để giải khát, như kẻ lạnh được lửa ấm, như người trần truồng được y phục, như người buôn được chủ, như con gặp mẹ, như qua sông gặp thuyền, như người bệnh gặp thầy thuốc, như tối được đèn, như nghèo gặp của báu, như dân gặp vua, như khách buôn được biển, như đuốc trừ tối. Kinh này cũng như vậy.

Kinh này có thể giải trừ mọi khổ đau, mọi bệnh tật đau đớn, và giải thoát cho tất cả chúng sanh khỏi sự trăn trở. Người nghe kinh này, hoặc chép hoặc người khác chép, đều được công đức vô lượng. Nếu chép kinh này và sử dụng các phụ trang cúng dường như hoa, hương, chuỗi ngọc, đèn, công đức cũng là vô lượng.

Nếu có người nghe kinh “Dược Vương Bồ Tát Bổn Sự” này và ca ngợi, thì người đó sẽ tỏa ra mùi thơm hoa sen xanh từ miệng, và mùi thơm ngưu đầu từ lỗ chân lông trên cơ thể. Người đó sẽ nhận được công đức vô lượng. Nếu có người nữ nghe kinh này và thọ trì, sau khi kết thúc kiếp này, sẽ không có kiếp sau. Người đó sẽ sanh trên hoa sen trong cõi An Lạc, với chúng đại Bồ Tát vây quanh, không còn bị lòng tham dục hay lòng giận dỗi, không bị ngu si hay kiêu mạn ghen ghét. Người đó sẽ được thần thông vô-sanh pháp-nhẫn của Bồ Tát, và nhãn căn thanh tịnh. Thấy bảy trăm muôn hai nghìn ức na do-tha hằng-hà-sa các đức Phật Như Lai.

Các đức Phật đã khen ngài Tú Vương Hoa Bồ Tát: “Hay thay! Tú Vương Hoa! Ông có thể ở trong pháp hội của đức Thích Ca Mâu Ni Phật và thọ trì, đọc tụng kinh này cho người khác nghe. Ông được công đức vô lượng vô biên. Ông làm việc cúng dường không bị lửa đốt, không bị nước trôi. Công đức của ông không thể nói hết. Chỉ ngoại trừ các đức Như Lai, không ai bằng ông. Trừ các đức Như Lai, Thanh-văn, Duyên-giác, Bồ Tát, không ai bằng ông. Công đức của ông làm việc cúng dường này rất nhiều”.

Nếu có người nghe kinh “Dược Vương Bồ Tát Bổn Sự” này và nhận xét khen ngợi, thì người đó sẽ từ miệng thoảng mùi thơm hoa sen xanh. Tại lỗ chân lông trên cơ thể, người đó sẽ thi thoảng thoảng mùi thơm ngưu đầu. Người đó sẽ nhận được rất nhiều công đức.

Note: The article has been rewritten in Vietnamese while maintaining the essence of the original content. The headings have been added to improve the structure and readability.

Bài viết thực hiện bởi

Bài viết liên quan