Đức Địa Tạng Vương Bồ Tát

Địa Tạng Vương Bồ Tát là một vị Bồ Tát Phật giáo Đại thừa rất nổi tiếng, đặc biệt được ưa chuộng ở nhiều quốc gia châu Á như Trung Quốc, Nhật Bản và Việt Nam.

Địa Tạng Vương Bồ Tát

Địa Tạng Vương Bồ Tát được biết đến với khao khát lớn sẽ không trở thành Phật cho đến khi cả địa ngục được giải thoát hoàn toàn. Sự linh nghiệm của Bồ Tát Địa Tạng Vương đã được ghi nhận nhiều trong lịch sử.

Người Phật tử trên khắp nơi coi Địa Tạng Vương Bồ Tát là vị cứu tinh của lòng từ bi, người tìm cách giải thoát những sinh linh mắc kẹt trong địa ngục.

Đức Phật Địa Tạng Vương Bồ Tát thường được miêu tả là một vị thần kỳ có cây tích trượng trong tay, đầu được cạo trọc hoặc đội mũ Thất Phật. Ngài mang theo tích trượng để mở cửa địa ngục và viên ngọc Minh Châu để xua tan bóng tối, dẫn lối vào Địa Ngục tối tăm và cứu vớt chúng sinh khỏi đau khổ.

Vậy Bồ Tát Địa Tạng là ai? Địa Tạng Vương Bồ Tát ở đâu? Tiểu sử Địa Tạng Vương Bồ Tát. Những điều nên biết về tiểu sử Địa Tạng Vương Bồ Tát ra sao? Hãy cùng tìm hiểu ở bài viết Khám Phá Lịch Sử đã tổng hợp rất hữu ích dưới đây nhé.

I. Lịch sử Địa Tạng Vương Bồ Tát – Phật Địa Tạng Vương Bồ Tát là ai?

Mẫu tượng Địa Tạng Vương Bồ Tát bằng nhựa composite

1. Ngài Địa Tạng Vương Bồ Tát là ai?

Theo Phật giáo Đại Thừa, trong lịch sử, Ngài Địa Tạng Vương Bồ Tát là một trong sáu vị Bồ Tát quan trọng. Cùng với Văn Thù Bồ Tát, Phổ Hiền Bồ Tát, Quan Thế Âm Bồ Tát, Đại Thế Chí Bồ Tát và Di Lặc Di Bồ Tát.

Danh hiệu Địa Tạng Vương Bồ Tát có ý nghĩa là an nhẫn, bất động như đại địa, tư duy sâu xa, kín đáo như kho tàng bí mật.

Địa Tạng Vương Bồ Tát có đại nguyện là “Địa Ngục vị không, thệ bất thành Phật, chúng sinh độ tận, phương chứng Bồ Đề” nghĩa là nếu chưa độ hết chúng sinh thì Ngài không chứng quả Bồ Đề. Nếu sự thọ khổ trong Địa Ngục vẫn còn, Ngài thề không thành Phật.

Tuy nhiên, vì chúng sinh tạo nghiệp vô biên vô lượng, công trình cứu độ của Phật Địa Tạng Bồ Tát cũng không ngừng miệt mài.

Ý nghĩa Địa Tạng Vương Bồ Tát một tay cầm ngọc Minh Châu, một tay cầm tích trượng tượng trưng cho sự luân chuyển không ngừng để cứu thoát tất cả chúng sinh trong Địa Ngục.

Hình ảnh tượng Phật Địa Tạng Vương Bồ Tát đồ Thái Nhị đẹp nhất

2. Địa Tạng Vương Bồ Tát là nam hay nữ?

Đức Địa Tạng Vương Bồ Tát với trái tim từ bi, quyết tâm cứu vớt chúng sinh đang chịu khổ nạn trong Địa Ngục, trải qua nhiều kiếp đời, có kiếp là nam, có kiếp lại là nữ… cho đến khi trở thành Địa Tạng Vương Bồ Tát, Ngài vẫn nguyện cứu độ tất cả chúng sinh rồi mới thành Phật.

Tìm hiểu thêm về Địa Tạng Vương Bồ Tát.

II. Địa Tạng Vương Bồ Tát có thật không?

1. Hãy cùng tìm hiểu những tiền thân của Địa Tạng Vương Bồ Tát:

Tiền thân của Ngài từ khi chưa chứng quả vị, có kiếp Ngài làm con gái, có kiếp làm con trai, và cũng có kiếp Ngài làm vua.

Mẫu tượng Địa Tạng Vương Bồ Tát bằng nhựa composite

“Hồi đời quá khứ, trong một kiếp trước, Đức Phật Giác Hoa Định Tự Tại Vương ra đời. Sau khi Ngài nhập diệt, đến thời kỳ tượng Pháp, Ngài Địa Tạng lúc ấy chưa chứng vị Bồ Tát, sanh làm con gái trong dòng Bà La Môn.

Vì nàng có nhiều phước lượng, nên tất cả mọi người trong gia đình đều tôn kính và tôn trọng nàng, kính trọng nàng từ khi đi đứng đến khi nằm, cả Chư Thiên cũng ủng hộ.

Nhưng vì mẹ của nàng tin theo tín ngưỡng khác, luôn nuôi dưỡng những ý niệm ác độc, khinh bỉ tam bảo, không tin vào quả báo của nghiệp phước, lại còn chê bai Chánh Pháp.

Nàng biết được mẹ mình không tin vào Phật pháp, và nếu không thay đổi, sẽ phải chịu đọa nơi địa ngục, nên nàng cố gắng khuyên can, tìm cách thuyết phục mẹ tin vào Chánh giáo.

Nhưng dù khuyên thế nào, bất cứ cách gì, tâm tình hung ác của mẹ nàng không thay đổi, không tin vào lời khuyên và còn chê bai Chánh Pháp.

Không lâu sau, mẹ nàng bị bệnh trầm kha, đột ngột trở thành một người thiên cổ. Vì những ác nghiệp của mẹ, linh hồn bị giam cầm trong địa ngục.

Còn nàng, trong tình cảnh đau buồn cách xa mẹ, đau đớn khó tả, không yên nghỉ, suốt ngày đêm khóc lóc, sống trong đau khổ vô tận.

Nàng mong muốn tìm cách cứu mẹ, cho dù phải bán hết tài sản để mua những loại hoa và những vật quý báu để dâng lên chùa Phật.

Khi nàng đến chùa lễ Phật và nhìn thấy tượng Phật Giác Hoa Định Tự Tại Vương trang trọng, oai nghiêm, nàng không thể không kính phục.

Nàng đã lễ bái và tự nhủ: “Phật là Đại Giác, tất cả mọi thứ đều sáng suốt và hiểu biết. Nếu Phật còn trên thế, thì lúc mẹ của tôi chết, chắc chắn không có tội gì và được sanh về đường nào, chắc chắn Phật sẽ từ bi chỉ dẫn để biết điều đó, chẳng nỗi thảm nào như hiện tại!”

Nàng nghĩ như vậy, đứng nhìn tượng Phật và khóc, không chịu rời đi, như muốn biểu lộ lòng trái tim cầu xin Phật chỉ dẫn chỗ mẹ nàng thác sanh.

Một lúc sau, không ngờ giữa tiếng thinh không lại có tiếng gọi: “Nữ thánh này! Đừng buồn khóc nữa, để ta chỉ cho chỗ mẹ ngươi thác sanh”.

Nàng nghe thấy tiếng nói đó, liền giơ tay che mặt, ngạnh rằng: “Từ khi mẹ tôi mất đến giờ, ngày đêm tôi nhớ nhung, không biết hỏi ai để biết chỗ mẹ tôi thác sanh, giờ không ngờ Chánh thần nào lại đến thăm tôi như vậy”.

Lúc nàng nói xong, giữa tiếng thinh không lại có tiếng trả lời: “Ta là Giác Hoa Định Tự Tại Vương, chính là người chúng ngươi cúng dường và lễ bái. Bởi vì ngươi có lòng thương mẹ thật sự, thể hiện lòng hiếu đạo hơn cả đại đa số, nên ta đến đây chỉ cho ngươi”.

Nàng nghe những lời Phật nói như thế, lòng hiểu rõ rằng đó là điềm linh nghiệm từ Phật mách bảo. Nhưng nàng chưa hiểu cách thác sanh là gì, nên tiếp tục hy vọng và trông chờ.

Không lâu sau đó, người tớ gái của nàng sinh ra một đứa con, và chỉ sau ba ngày đứa bé đã biết nói.

Một hôm, đứa bé thấy nàng Quang Mục khóc nức nở, rồi nói: “Con đường từ sinh ra đến chết, mối nghiệp duyên, nếu đã gây tội thì phải chịu quả báo, không thể tránh được. Con ở đây chỉ là mẹ ngươi từ trước kia. Từ khi xa rời đến giờ, con bị đọa vào địa ngục, chịu đau khổ vô tận. May nhờ ơn lực của ngươi niệm Phật và lễ bái tượng Phật, ngươi đã cầu cứu cho con. Nếu không có công đức đó, con không thể mong được giải thoát”.

Nàng lại hỏi con bé rằng: “Vậy những sự tội báo ở nơi địa ngục ra sao?”

Con bé trả lời: “Ôi, sự thống khổ đó không thể tả, và đã nói cũng không kể hết”.

Nàng nghe thấy những điều đau lòng đó và khóc nức nở lại nói: “Xin nguyện với Chư Phật ra sức cứu vớt mẹ tôi khỏi địa ngục và không phạm tội nặng khác nữa”.

Con bé tiếp tục nói: “Mẹ này, ngày trước đã phạm hai tội: một là sát sanh và hai là hay mắng người, nên phải chịu quả báo đau khổ như vậy. Nếu không nhờ công đức của người niệm Phật và thờ tượng Phật, không cầu cứu vớt cho con, con nghĩ không có cách nào để giải thoát”.

Nàng lại hỏi tiếp: “Vậy những sự tội báo ở nơi địa ngục như thế nào?”

Con bé trả lời: “Đó là một trạng thái thống khổ không thể diễn tả bằng lời, và cả sự khốn khó trong những chốn địa ngục nhỏ. Thống khổ trong những chốn ngục đó không thể tả hết được”.

Nàng lại hỏi con bé rằng: “Mẹ tôi tới nay chưa lâu, có biết linh hồn của mẹ đã đi đến đâu không?”

Con bé hỏi nàng rằng: “Là mẹ của Bồ Tát, trước khi mất làm những công việc gì, xin hãy cho con biết”.

Nàng trả lời rằng: “Cha tôi tên là Thi La Thiện Hiện, mẹ tôi tên là Duyệt Đề Lợi, đều thuộc dòng dõi Bà La Môn”.

Con bé nghe xong, vui mừng và bạch với nàng rằng: “Xin từ bi thế thành, xin trở về bổn xứ. Đừng nhớ lòng mẹ nữa làm cho cơ thân mòn mỏi. Ngày nay Duyệt Đề Lợi đã thoát khỏi địa ngục này mà sanh trên cõi Thiên đàng ba ngày rồi. Nhờ công phước của người nuôi nấng và lễ bái tượng Phật, cho nên Duyệt Đề Lợi đã được sanh trên cõi Thiên đàng như vậy. Không chỉ mẹ của Bồ Tát thoát khỏi Vô gián địa ngục và sanh trên cõi Thiên, những người sống sót ở đó cũng nhờ công phước đó mà tất cả đều được an vui và sanh trên cõi Thiên đàng trong lúc đó”.

Con bé nói xong, chấp tay và rời đi.

Còn nàng, trong lúc đó, như mơ màng tỉnh giấc, mới thực sự hiểu rõ rằng điều này là nhờ sức mạnh của Phật đã đưa linh hồn của mình tới chỗ mẹ như vậy.

Nàng cảm ơn Phật, lập tức đến chùa và thề rằng: “Từ nay cho đến kiếp sau, nếu có chúng sinh nào bị các tội khổ trong địa ngục, bất kể là người thân hay người oán thù, tôi sẽ thành lập nhiều pháp môn và phương tiện để giải thoát tất cả”.

Tìm hiểu thêm về Địa Tạng Vương Bồ Tát.

III. Sự tích Đức Địa Tạng Vương Bồ Tát (Đời khác)

Thiện duyên

Hồi đời quá khứ, trong hàng vạn kiếp, có Đức Phật Thanh Tịnh Liên Hoa Mục ra đời.

Sau khi Phật nhập diệt, đến thời kỳ tượng Pháp, Địa Tạng Vương chưa chứng vị Bồ Tát, sanh làm người con gái, tên là Quang Mục.

Khi mẹ nàng qua đời, nàng lo sợ không biết mẹ đã thoát khỏi tội ác hay chưa.

Một ngày nọ, nàng gặp một người La Hán đói khát, và người đó chính là một vị La Hán giảng đạo cho chúng sinh. Nàng đã chuẩn bị thức ăn ngon và quý báu, rồi mời người La Hán đó vào nhà và cúng dường.

Khi người La Hán đã ăn xong, nàng hỏi: “Ngài có muốn cầu nguyện điều gì không?”

Nàng trả lời: “Ngài ạ! Từ khi mẹ tôi mất đến nay, tôi luôn nhớ nhung quả báo tốt và đức phước trong kiếp trước, không bao giờ quên. Nay tôi muốn làm việc này để cầu siêu cho mẹ tôi trong chín suối. Nhưng với thân phận phàm, tôi không biết mẹ tôi thác sanh ở đâu. Mong ngài chỉ giáo cho tôi”.

Người La Hán cảm thấy lòng hiếu đạo chân thành của nàng, đã thấy được mẹ nàng đang bị đau khổ trong địa ngục. Khi người La Hán sẵn lòng giúp đỡ và giải thoát cho mẹ nàng, người La Hán đã được chỉ định là Đức Thanh Tịnh Liên Hoa Mục.

Khi người La Hán đã quyết định, người hỏi nàng: “Những tội của người mẹ khi còn sống là gì, dẫn đến việc bị đọa vào địa ngục như vậy?”

Nàng trả lời rằng: “Mẹ tôi thích ăn cá trạch và trứng của nó, chế biến thành nhiều món khác nhau. Mẹ tôi đã gây tội sát sanh và nói xấu người khác, nên phải chịu quả báo đắng cay như vậy. Nếu không có công đức từ việc cúng và niệm Phật, không cầu cứu cho mẹ tôi, tôi không thể hy vọng giải thoát cho mẹ”.

Nàng lại hỏi: “Sự tội báo trong địa ngục như thế nào?”

Người La Hán trả lời: “Sự khổ nạn không thể tả, nói thì cũng không hết”.

Nàng lại hỏi: “Vậy sao chỉ có biển nghiệp mà không thấy địa ngục?”

Người La Hán trả lời: “Ở giữa các biển nghiệp đó là chỗ địa ngục. Sự khổ độc trong những chỗ địa ngục đó không thể diễn tả hết”.

Nàng lại hỏi: “Linh hồn mẹ tôi đã đi đến đâu sau khi mẹ qua đời?”

Người La Hán hỏi nàng: “Điều gì đã làm bởi mẹ ruột ngươi trước đó, hãy cho ta biết”.

Nàng trả lời: “Cha tôi tên Thi La Thiện Hiện và mẹ tôi tên Duyệt Đề Lợi, cả hai thuộc dòng dõi Bà La Môn”.

Người La Hán nghe nàng nói, vui mừ

Bài viết thực hiện bởi Khám Phá Lịch Sử

Đội ngũ biên tập viên tại khamphalichsu.com là các chuyên gia dày dạn kinh nghiệm trong mọi lĩnh vực của cuộc sống. Bằng sự kết hợp tinh tế giữa con người và công nghệ AI, chúng tôi tạo ra những bài viết không chỉ độc đáo mà còn đầy hấp dẫn.

Bài viết liên quan