Theo truyền thuyết trong lịch sử Phật giáo, Đức phật A Di Đà được coi là một vị giáo chủ quan trọng trên cõi Lạc Bang. Phật A Di Đà được tôn thờ sớm nhất trong lịch sử, với sự oai dương và đức khôn cùng. Ngài có lời thệ nguyện rất lớn, khẳng định mong muốn đem chúng sanh ra khỏi sự đau khổ và đưa về Tịnh Độ.
Trong Kinh Bi Hoa, có một câu chuyện kể về một đại kiếp được gọi là Thiện Trì. Vua Vô Tránh Niệm, người lãnh đạo bốn xứ thiên hạ, đã chiến thắng Đông Thắng Thần Châu, Nam Thiệm Bộ Châu, Tây Ngưu Hóa Châu và Bắc Cu Lô Châu. Vua này nổi tiếng với lòng từ bi sâu sắc. Mọi người đều cảm phục và yêu mến Vua Vô Tránh Niệm vì phẩm chất nhân đức xuất chúng. Vua có nhiều con cái và được trợ giúp bởi nhiều đại thần đáng kính nhờ sự minh mẫn và chính trực. Trong số những đại thần đó, có một người tên là Bảo Hải, người rất giỏi việc xem thiên văn. Con trai của Bảo Hải là Bảo Trạng, một chàng trai tuấn tú và khỏe mạnh, có ba mươi hai dấu tốt trên người.
Bảo Trạng lớn lên và trở nên mạnh mẽ, luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người. Khi đi khắp nơi, ông nhận ra rằng cuộc sống thực sự đầy gian truân, tính mạng nhẹ như cánh chim, và sinh ra chỉ để cảm thấy chán nản. Vì vậy, ông quyết định từ bỏ cuộc sống vinh hoa và nhập môn tu hành. Ông tập trung vào việc tu tập và không lâu sau đó, Bảo Trạng trở thành một vị Phật, được gọi là Bảo Trạng Như Lai. Ông sở hữu đủ các phép màu và có sự thông hiểu sâu sắc. Trở thành Phật, Bảo Trạng đi khắp nơi để cứu giúp chúng sinh và hướng dẫn dân chúng trên con đường an lành. Ông đón nhận nhiều đệ tử và một số trong số họ cũng đạt được chính quả như Thanh Văn, Duyên Giác và Bồ Tát. Mỗi khi ông đến một nơi, người dân luôn hoan nghênh và chào đón ông.
Một ngày nọ, Vua Vô Tránh Niệm nghe nói rằng Đức Phật đang giảng dạy tại vườn Diêm Phù gần thành. Vua tò mò và muốn đến nghe Phật giảng đạo mà được người dân kính trọng như vậy. Vua đến vườn Diêm Phù sau khi lễ Phật vừa kết thúc. Vua quan sát và thấy Đức Bảo Trạng Như Lai đang ngồi trên tọa với hình dạng con sư tử trang nghiêm. Xung quanh ngài tỏa ra muôn ánh hào quang chói lòa. Dân chúng đứng gần đó đều cung kính nghiêng mình, một số người chắp tay ngồi yên lặng, và những người khác quỳ gối thưa hỏi. Mọi người đều chào đón với lòng kính trọng. Đức Bảo Trạng Như Lai nhìn lại bản thân mình và cảm thấy phấn chấn và hân hoan. Sau đó, ông cúi chào Đức Phật và ngồi xuống bên cạnh ngài để lắng nghe lời giảng pháp.
Vua Vô Tránh Niệm nghe đức Bảo Tạng Như Lai giảng dạy đủ mọi pháp mà tâm hồn của ông trở nên thanh tịnh và thoải mái. Mọi hiềm khích và trách móc trong lòng Vua đột ngột tan biến. Vua quỳ xuống và chấp tay, nhường ngôi cho Đức Phật và dân chúng ba tháng ở đây giảng đạo. Vua mong Đức Phật từ bi và cứu độ chúng sinh. Đức Phật cười và gật đầu. Vì thế, Vua Vô Tránh Niệm vội vàng trở về kinh thành để chuẩn bị các lễ vật. Vua cũng khuyên các đại thần và các quan trong triều đem lễ vật đến để cúng Phật và mong nhận được phước lành từ Ngài. Tất cả đại thần và quan lại trong triều đều vui mừng và chuẩn bị cúng Phật vô cùng nô nức.
Một đêm nọ, đại thần Bảo Hải, cha của Đức Bảo Tạng Như Lai, có một giấc mơ thấy Vua Vô Tránh Niệm đã làm nhiều việc tốt để giải thoát cho những điều gian khổ nhỏ nhặt mà chưa thoát khỏi vòng luân hồi. Bảo Hải đi đến nơi Phật Bảo Tạng và kể với Vua về giấc mơ và lời nguyện vọng của mình: “Vua ơi! Hãy suy nghĩ về việc này. Cuộc sống sinh tử là một việc mà chúng ta khó lòng thay đổi. Vua đã nghĩ đến việc cứu độ chúng sinh, đó là một việc vô cùng quý báu. Đức Phật hiện ra trước chúng sinh dựa vào cơ duyên và cảm ứng với họ. Vì vậy, nếu Vua tìm đến Bồ Đề tâm và không mong muốn những việc nhỏ nhặt, Vua sẽ được hưởng an lạc và chính quả”.
Vua Vô Tránh Niệm xin lỗi đại thần vì muốn hỏi một câu hỏi và hỏi rằng:
- “Đại Vương cúng cầu Đức Phật những việc gì? Xin cho thần hiểu rõ. Nếu Đại Vương cầu trở thành Thiên Tử hay trở thành Vua thống lĩnh bốn châu thiên hạ, thì Vua vẫn còn giam cầm trong quy luật khổ đau của sự sống, và hai việc này đều không kéo dài lâu. Vì sao lại cầu nguyện cho những việc nhỏ nhặt như vậy? Nếu Vua trở thành Thiên Tử và gây ác, Vua sẽ phải chịu nỗi đau ở địa ngục. Nếu Vua trở về cõi nhân gian, Vua lại chịu phiền não của con người. Vậy nên, Đại Vương hãy suy nghĩ kỹ và nếu đang thật sự cầu nguyện để trở thành Vô Thượng Bồ Đề, đừng mong muốn những việc nhỏ nhặt như thế”.
Vua Vô Tránh Niệm lắng nghe lời đại thần Bảo Hải và trả lời:
- “Trẫm không cầu những việc như ái khanh nói ạ! Trẫm muốn khắp bốn phương trời và chúng sinh đều tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Trẫm muốn không có địa ngục khổ đau, mọi người đều có 6 phép thần thông và có thể sống một cuộc sống khỏe mạnh. Trẫm muốn mọi người sinh ra trong bông sen, có cơ thể đẹp đẽ và thọ mạng lâu dài. Trẫm cầu cho cảnh vật tươi đẹp và hương sắc phong phú trên cõi đó. Trẫm muốn mọi người đều có trí tuệ và hiểu biết vượt trội, biết đạo trời và đi khắp thế giới để giới thiệu đạo phật. Trẫm muốn trong cõi trời như vậy, mỗi ngày đời sống của người dân tự nhiên ra một món ăn ngon, có y phục đẹp mà không cần sắm sửa như trong cuộc sống thường ngày. Trẫm cầu cho cõi Phật như vậy, và khi trở thành Phật, trẫm muốn được ngồi dưới cây Bồ Đề để truyền đạt kiến thức cho mọi người và lan tỏa hào quang giới Phật để mọi Phật tử đều được chứng kiến. Trẫm cũng nguyện rằng sau khi trải qua nhiều kiếp sau, mọi người sẽ nhân dụng Bồ Đề tâm, tu hành và cầu nguyện để trở về cõi trí tuệ của trẫm. Trẫm cũng nguyện rằng sau khi trở thành Phật, không ai trong thế gian này sẽ còn mang lấy thân đàn bà nữa. Trẫm chỉ muốn những người có tu thân sẽ chủ động sanh về cõi trí tuệ của trẫm để tu hành và đạt được giải thoát. Trẫm cũng nguyện rằng khi trẫm trở thành Phật, mọi người sẽ phát Bồ đề tâm và mong muốn về cõi của trẫm, và trẫm sẽ xuất hiện để chỉ dẫn họ. Trẫm cũng nguyện rằng sau này, khi mọi người phát Bồ đề tâm và muốn về cõi của trẫm, trẫm sẽ hiện thân và hướng dẫn họ. Trẫm cũng nguyện rằng sau muôn kiếp, mọi người sẽ phát Bồ đề tâm và mọi người đều vui mừng trước tên trẫm. Trẫm chỉ muốn làm đàn ông và không muốn cưới vợ nữa”.
Đức Bảo Tạng Như Lai nghe những nguyện vọng của Vua Vô Tránh Niệm và khen ngợi: “Hay thật! Hay thật! Vua đã phát nguyện sâu lớn, mong muốn cõi thanh tịnh. Kìa, Vua hãy nhìn về phía Tây, cách trăm ngàn muôn ức, có một thế giới gọi là Tôn Thiện Vô Cấu, được biết đến là một thế giới trong sạch và thanh tịnh. Giáo chủ cõi ấy được gọi là Tôn Âm Vương Như Lai, rất phù hợp với ước nguyện của Vua. Trên cõi đó, không có những nhu cầu tiểu tiết và không có đàn bà, mà thay vào đó, là sự thanh tịnh và trang nghiêm. Vì Vua đã thề nguyện cho cõi thanh tịnh, từ nay trở đi, Ta sẽ thay đổi hiệu Vua thành Vô Lượng Thanh Tịnh”.
Vô Lượng Thanh Tịnh trải qua vô số kiếp sống và thực hiện vô số chứng đạo, sau đó, Vô Lượng Thanh Tịnh đạt chứng quả và trở thành một vị Phật được gọi là A Di Đà Như Lai (dịch là Vô Lượng Thọ). A Di Đà Như Lai có tuổi thọ vô hạn, và hướng dẫn vô lượng chúng sinh từ các thế giới về cõi của Ngài, giáo hóa cho tất cả mọi người trên con đường trở thành Phật.
(Nguồn: Khám Phá Lịch Sử) [^1^]
[^1^]: Link nguồn: Khám Phá Lịch Sử