Những Câu Chuyện Thú Vị Trong Lịch Sử Phật Giáo

Câu Chuyện Về Vua A Dục

Những biến cố đặc biệt

Chúng ta đang khám phá một câu chuyện thú vị trong lịch sử Phật Giáo. Đó là câu chuyện về Vua A Dục, một vị vua có tính tình tàn bạo nhưng đã được trở thành một vua hiền lành.

Khi còn nhỏ, A Dục không được vua cha yêu thương vì thân thể thô kệch và xấu xí. Tuy nhiên, khi trưởng thành, A Dục nổi tiếng vì xuất chúng hơn người.

A Dục được gửi đi chinh phục khi xảy ra nội loạn tại thành Hưu Thị La. Sau khi đạt được sự bình yên, A Dục được phong làm Thái tử nhờ công lao của mình.

Sự thay đổi không ngờ

Khi Vua Tần Ðầu Sa qua đời, A Dục lên ngôi vua. Tuy nhiên, tính tình hắn rất tàn bạo và ông đã giết hại nhiều người tôi tớ, đại thần và người thân.

Một mùa xuân nọ, A Dục dẫn các cung nữ đi thưởng ngoạn vườn hoa. Tuy nhiên, vì chúng chỉ thích đùa giỡn và khen ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên, không ai quan tâm đến vua như khi ở trong cung. Ngay lập tức, vua tức giận và trở về cung mà không tiếp tục thưởng ngoạn. Người dân trong nước chỉ trích vua là một kẻ độc ác.

Hơn thế, A Dục còn thành lập một nơi gọi là “Địa ngục trần gian,” được gọi là vườn ái lạc. Bên ngoài, vườn trông rất đẹp, với ao sen non bộ, cỏ quý hoa thơm. Nó giống như một công viên để mọi người đến vui chơi. Nhưng bên trong, có dao kiếm rừng non, lửa cháy dữ dội và đủ các công cụ hình hình người một cách ghê rợn.

Bất kỳ ai bước vào vườn ái lạc đều bị bắt giam và bị hành hình. Ngay cả những thiếu nữ trong cung mà cãi cọ, xung đột với nhau, cũng bị mang đến chủ ngục để phân xử. Đó là một trạng thái thống khổ không tưởng của nhân gian.

Sự xuất hiện của Tỳ kheo

Lúc đó, có một vị Tỳ kheo đi xa và nhầm lạc vào vườn ái lạc. Nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài vẫn đẹp, nhưng bên trong là một chốn địa ngục, thầy Tỳ kheo hoảng sợ và muốn tìm cách ra khỏi đó. Nhưng bị ngục tốt bắt lại. Thầy cố gắng cầu xin nhưng không được tha thứ.

Chủ ngục tò mò hỏi thầy Tỳ kheo tại sao lại sợ chết đến độ khóc như trẻ con. Thầy trả lời rằng không phải sợ chết mà khóc, mà là vì sợ mất lợi ích của cả một đời người. Chủ ngục tò mò hỏi về lợi ích đó và thầy Tỳ kheo tiết lộ rằng, làm tu hành trong địa ngục trần gian này là không thể nên thấy nhức nhối. Thầy đã nợ mạng, không còn cơ hội tu học nữa.

Nghe lời của thầy Tỳ kheo, chủ ngục quyết định tha thứ và để thầy sống sót trong bảy ngày. Khi ngày thứ tám đến, chủ ngục lại muốn hành hình thầy Tỳ kheo bằng cách đặt thầy vào chảo dầu và chất củi đốt lửa. Nhưng kỳ lạ là khi lửa đã tắt nhưng dầu trong chảo vẫn không nóng lên.

Chủ ngục hoảng hốt và tìm vua A Dục. Khi vua nghe tin, ông tức tốc đến vườn ái lạc. Ông nhìn thấy thầy Tỳ kheo hiện thân trong một không gian đầy thần thông. Vua A Dục tự hỏi tại sao mình và thầy Tỳ kheo này lại khác biệt nhau như vậy. Vua quỳ xuống và mong thầy Tỳ kheo nhường ông về làm điều lành.

Thầy Tỳ kheo đáp rằng việc vua đã hối cải và quy y theo Tam bảo sẽ đem lại vô số phước lành và vinh quang cho ông. Thầy rời đi bằng sức mạnh của mình và vua A Dục, ngay sau khi quy tâm theo Phật pháp, trở thành một vị vua hiền lành.

Bài học từ câu chuyện

Câu chuyện này cho chúng ta thấy rằng từ bi là cốt lõi của hạnh phúc. Dù ban đầu có những thay đổi không ngờ, nhưng khi vua A Dục thay đổi và hối cải, ông trở thành một vị vua tốt hơn và được người dân ca tụng.

Vì vậy, hãy luôn nắm giữ lòng từ bi và làm những điều lành để đem lại hạnh phúc cho bản thân và những người xung quanh.

Ảnh được lấy từ Khám Phá Lịch Sử.

Bài viết thực hiện bởi Khám Phá Lịch Sử

Đội ngũ biên tập viên tại khamphalichsu.com là các chuyên gia dày dạn kinh nghiệm trong mọi lĩnh vực của cuộc sống. Bằng sự kết hợp tinh tế giữa con người và công nghệ AI, chúng tôi tạo ra những bài viết không chỉ độc đáo mà còn đầy hấp dẫn.

Bài viết liên quan