Tô đông Pha và Phật ấn

Một câu chuyện thú vị kể về Tô Đông Pha và cuộc hành trình lãng du của ông cùng Sơn Cốc thiền sư trên con thuyền. Vào một ngày đẹp trời, Tô Đông Pha đã chuẩn bị một con thuyền mới, chu đáo và trang trí nó bằng gỏi ngon và rượu tốt. Sau đó, ông mời Sơn Cốc thiền sư đến làm bạn và cùng nhau ra khơi trên dòng nước.

Tuy nhiên, ông không biết rằng, Phật Ấn đã nghe được kế hoạch của ông và lén đến trước sông. Ngài đã rón rén dỡ một chiếc ván và ngồi xuống dưới khoang thuyền. Khi Sơn Cốc và Tô Đông Pha đến, họ không phát hiện ra điều đó và yêu cầu người chèo đưa thuyền đi.

Vào thời điểm đó, là ngày rằm và hoàng hôn đã lâu. Mặt nước sông trở nên yên bình. Trên dãy núi Đông, chị Hằng đứng lẻn trên dãy non Đông, như một người rơi vào kinh ngạc giữa chòm sao Ngưu Đẩu. Cây trên bờ in bóng dài trên bãi cát. Một cơn gió mát từ đâu đó thổi phất phới áo thiền sư và áo học sinh. Thuyền từ từ rời bến và trôi theo dòng nước. Không lâu sau, chiếc thuyền rẽ vào một hồ lớn, rộng lớn. Trên thuyền, thức ăn được sắp xếp đẹp mắt và tỏa sáng dưới ánh sáng mặt trời chiếu xuống.

Trước khi tiệc bắt đầu, Tô Đông Pha đề nghị Sơn Cốc: “Hãy viết mỗi người bốn câu thơ để miêu tả cảnh đẹp này. Hai câu cuối cùng phải lấy từ cuốn sách Tứ thơ và kết thúc với từ ‘tai’. Nếu ai không làm được, phải chịu phạt uống ba chén rượu. Tôi sẽ để ông bắt đầu.” Sơn Cốc trả lời với vẻ hài lòng: “Thật tuyệt vời! Tôi rất vui lòng nhận lời.”

Trong khi thuyền cất từ từ, cánh bèo tan đi và một số con cá lặn thấp thoáng. Sơn Cốc nhìn thấy cảnh tượng này và điều đó đã truyền cảm hứng cho ông:

Phù bình bác khai
Du ngư xuất lai
Đắc kỳ sở tai! Đắc kỳ sở tai!

(Bèo trôi tan đi,
Cá lội qua đó
Chẳng chút tai nào! Chẳng chút tai nào!)

Tô Đông Pha vỗ tay khen ngợi: “Hay quá! Rất tuyệt vời!” Sau đó, ông nhìn xung quanh để tìm câu thơ tiếp theo. Ông nhìn lên bầu trời và thấy mây trắng bay qua, để lộ màu trăng bạc. Ông nhanh chóng đọc:

Phù vân bác khai
Minh nguyệt xuất lai
Thiên hà ngôn tai? Thiên hà ngôn tai?

(Mây trôi qua mau,
Trăng tỏa sáng
Trời nào nói lên,
Trời nào nói lên?)

Sơn Cốc cũng vỗ tay khen ngợi: “Hai câu thơ trước đó ý nghĩa rất sâu xa! Có lẽ ông đã đạt được sự tu tập trong tâm hồn ấy chăng?” Tuy nhiên, Tô Đông Pha không trả lời và chỉ tươi cười. Ngay sau đó, cả hai đổ rượu để tán thưởng nhau và chuẩn bị cho bữa tiệc. Nhưng khi cuộc tiệc sắp bắt đầu, Phật Ấn thiền sư dỡ ván và đọc vang:

Phù bản bác khai
Phật Ấn xuất lai
Nhân yên sưu tai? Nhân yên sưu tai?

(Ván cao dựng lên,
Phật Ấn lộ diện
Người ẩn ở đâu?
Người ẩn ở đâu?)

Đọc xong câu thơ, Phật Ấn ngồi yên lặng trước bữa tiệc và nhanh chóng ăn sạch thức ăn. Sơn Cốc và Tô Đông Pha không thể nhịn cười và nhìn nhau với ánh mắt ngạc nhiên.

Những tình huống trớ trêu như vậy thường xảy ra với Tô Đông Pha, nhưng cũng chính nhờ đó mà ông ngưỡng mộ Phật Ấn ngày càng nhiều.

Bát Phong

Bát phong là một khái niệm trong Phật giáo, mô tả tâm trạng của con người khi bị tám loại gió ảnh hưởng. Tám gió này mang đến những biến động và gợi cảm xúc trong lòng người. Phật giáo sử dụng bát phong để đánh giá khả năng tu tập của con người.

Truy cập Khám Phá Lịch Sử để tìm hiểu thêm về lịch sử và văn hóa.

Bài viết thực hiện bởi Khám Phá Lịch Sử

Đội ngũ biên tập viên tại khamphalichsu.com là các chuyên gia dày dạn kinh nghiệm trong mọi lĩnh vực của cuộc sống. Bằng sự kết hợp tinh tế giữa con người và công nghệ AI, chúng tôi tạo ra những bài viết không chỉ độc đáo mà còn đầy hấp dẫn.

Bài viết liên quan