Lời kể của một người phụ nữ đã từng ngoại tình
Tôi đã kết hôn được gần 20 năm, và con cái tôi cũng đã lớn lên, trở thành sinh viên đại học. Chồng tôi luôn tốt và lo lắng, quan tâm chăm sóc cho gia đình. Anh không có thói hư tật xấu và cũng không bao giờ ngoại tình. Nhưng chính tôi đã phá hủy gia đình mà chúng tôi một thời gian dài xây dựng chỉ vì những ham muốn cá nhân của mình.
Bị cuốn vào vòng xoáy của ngoại tình
Trong suốt 13 năm qua, tôi đã ngoại tình với sếp của mình trong những đêm làm việc thêm, các chuyến công tác và nhiều lần làm việc quá giờ. Chúng tôi lừa dối chồng và vợ của mình, tranh thủ thời gian rảnh rỗi để ở bên nhau. Đó là cảm giác được sống lại tuổi trẻ, mang đến sự thăng hoa cho cuộc sống nhàm chán, tựa như một liều “doping” cần thiết cho bản thân. Chúng tôi đã khéo léo che đậy để có thể thoải mái ở bên nhau.
Trong thời gian dài, nhiều người đã nghi ngờ nhưng không có bằng chứng cụ thể để làm gì. Chồng tôi thường xuyên nhắc nhở nhưng coi như không có chuyện gì xảy ra. Tôi biết anh không muốn phạt tổn con cái nên không bày tỏ sự nghi ngờ của mình. Vì thế, tôi càng lớn dần và càng rơi vào ngoại tình một cách say mê. Tôi nghĩ rằng yêu là sống cho bản thân, không có gì sai. Anh nói “miễn là em hãy tiếp tục ngoại tình.”
Mỗi khi ra ngoài với người tình, tôi càng cố gắng bù đắp cho gia đình nhiều hơn. Nhiều lần, tôi muốn dứt ra nhưng không thể, và càng muốn thoát ra thì càng lún sâu vào. Người tình nhắn tin và gọi điện cho tôi, và tôi lại lao đi gặp anh ta.
Tôi yêu sếp của mình nhưng đã chấp nhận sống bên cạnh chồng và ẩn dật yêu nhau. Tôi tự nhủ rằng tôi vẫn hoàn thành trách nhiệm của một người vợ, người mẹ đúng như đúng. Chúng tôi không bỏ qua gia đình. Tôi chỉ nghĩ là làm thế nào để giữ kín bí mật, tôi không muốn phạm lỗi với bất kỳ ai.
Hậu quả của hành động ngoại tình
Cuối cùng, không biết ai đã âm mưu chơi xỏ chúng tôi, không biết làm cách nào người đó có được video clip chúng tôi ân ái với nhau rồi đăng lên trang chủ của công ty, gửi cho cả chồng con của tôi và gia đình người tình. Sếp của tôi bị kỷ luật, bị giáng chức trở thành một nhân viên bình thường, tôi bị sa thải. Thời gian sau đó, người tình của tôi tự xấu hổ và quyết định nghỉ hưu sớm.
Con gái tôi đã từng uống thuốc tự tử nhưng may mắn được cứu sống. Khi tôi đến thăm con tại bệnh viện, cô bé trở nên hoảng loạn, la hét và gào khóc, nói:
- “Đuổi mẹ đi! Đuổi bà ra khỏi đây!”
Đó là lần đầu tiên trong đời chồng tôi tức giận và đánh tôi mạnh mẽ, anh mắng tôi:
- “Con đàn bà khốn nạn!”
Sau đó, chồng tôi đã gửi đơn xin ly hôn ra tòa, dù tôi quỳ lạy khóc lóc, van xin thế nào thì anh cũng không lắng nghe. Lúc đó, tôi mới thực sự hoảng loạn và sợ hãi, tôi hứa rằng sẽ chấm dứt mọi chuyện nhưng anh không tha thứ.
Gia đình của người tình cũng ra tòa cùng thời điểm với gia đình tôi. Trong hai năm qua, tôi và người tình của mình đã sống cùng nhau nhưng luôn luôn cảm thấy hối tiếc và đau lòng. Tình yêu và cuộc sống mơ mộng trước đây đã biến mất, không còn cảm xúc đáng giá trong những lúc trái đất vỡ lòng.
Tôi đã trên 40 tuổi, người tình của tôi đã hơn 50 tuổi. Nhiều lúc, khi nhìn lại những sai lầm đã gây ra, chúng tôi không thể không khóc cùng nhau. Chúng tôi đã trả giá đắt vì hành vi ngoại tình của mình, mất mát tất cả: Gia đình, công việc, danh dự. Con cái không chấp nhận, họ hàng xấu hổ không nhận, công ăn việc làm không có. Chúng tôi xấu hổ và không dám ra khỏi nhà vì cảm giác có người đang cười chê bai chúng tôi.
Chúng tôi thường xuyên nhận được tin nhắn chửi rủa từ nhiều số điện thoại lạ. Tôi nghĩ rằng đó là những người cũ trong công ty. Chúng tôi chỉ ở trong nhà, ăn cơm bụi, nằm một chỗ, thở dài và nhớ con mà không biết phải làm gì.
Người tình của tôi thường xuyên viết email xin lỗi vợ cũ, yêu cầu vợ cũ thuyết phục con đến gặp anh ta. Anh ta đã hối hận vì đã mất vợ cũ và muốn có cơ hội quay về bù đắp và xin lỗi gia đình. Nhưng tôi thì sao? Liệu tôi phải sống cô đơn suốt đời? Tôi đã đe dọa tự tử, nhưng anh ta cũng không hề quan tâm.
Chính tôi đã mất bản thân sau hai năm, trở nên già đi, mệt mỏi, hụt hẫng, trông thô kệch và quần áo vụn vặt, không còn vẻ ngoài hào hoa như trước đây. Nhiều lúc tôi khóc, và anh ta còn đánh tôi.
Con gái tôi từng có bạn trai, nhưng gia đình của họ biết về chuyện tôi ngoại tình và ly hôn nên họ cấm con trai không được gặp con gái tôi, sợ rằng con cái sẽ bỏ nhà theo trai. Họ đã đến nhà tôi để nói chuyện với chồng tôi, yêu cầu anh ta kiểm soát con cái, dù con chưa hoàn thành học vấn đã yêu đương.
Trong một tháng, con gái tôi đã khép mình trong phòng, không ra ngoài, không gặp ai, không chịu đi học nữa, chỉ vì xấu hổ với bạn bè. Mỗi khi tôi gọi điện, tôi nghe thấy những lời đầy thù hận của con, những tiếng rít qua kẽ răng “không tha thứ”.
Con trai lớn của người tình của tôi đang làm thủ tục bảo lãnh để gia đình sang nước ngoài định cư. Anh ta luôn lo lắng và đứng đợi các con mỗi ngày. Anh ta mong muốn được gặp chúng dù chỉ lần cuối. Anh ta nói rằng anh ta sẵn lòng quỳ gối xin lỗi, nói lời xin lỗi với người vợ suốt hơn 20 năm, và nếu họ đi mất thì anh ta sẽ gặp mặt con cái khi anh ta nằm xuống.
Mỗi đêm, tôi cầu nguyện và hối hận. Tôi ăn chay và đến chùa cầu nguyện nhiều hơn, mong muốn chuộc lỗi của mình. Nhiều lần, tôi muốn tham gia tu học, nhưng sợ rằng sẽ làm ô uế bản thân, làm bẩn chốn thanh tịnh, có lẽ không có chùa nào chấp nhận.
Nhiều đêm, tôi mơ thấy chồng cũ khóc và hỏi tại sao tôi lại lừa dối gia đình chúng ta. Những giọt nước mắt đặc quánh rơi trên gương mặt tôi. Tôi cũng mơ thấy con gái tôi trở thành người tu sĩ để từ bỏ tất cả và trả nghiệp cho mình. Mỗi khi tỉnh giấc, tôi luôn có cảm giác hoang mang và sợ hãi.
Tôi hy vọng rằng thời gian sẽ làm lành mọi thứ, và con tôi sẽ hiểu và tha thứ cho tôi. Tôi sẵn lòng chấp nhận những nỗ lực tối thiểu và hối hận suốt đời còn lại của mình. Nếu có chuyện gì xảy ra với con gái tôi, có lẽ tôi sẽ chết mà không nhắm mắt.
Hãy tỉnh táo trước mọi chuyện
Sau khi đọc câu chuyện này, tôi mong rằng mọi người sẽ tỉnh táo trước mọi chuyện. Đằng sau tất cả, một quy luật luôn tồn tại, đó là “Quy luật Nhân Quả”. Bất kỳ điều gì xảy ra, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.